quá khứ

có những thứ gợi nhớ mãnh liệt về kỷ niệm, ký ức cũ

một bài hát, mùi hương nước hoa quyện vào một chiếc khăn, một ánh mắt xưa cũ nhìn về phía mình, sự hồn nhiên trong trẻo của một tâm hồn chưa vẩn đục, một vết thương… còn gì nữa nhỉ?

làm sao để hướng đến tương lai, khi lòng đang nặng trĩu với quá khứ? khi mọi thứ diễn ra trong hiện tại đều làm vết cắt ở trong tim đau nhói lên?

cuộc sống này là thật. người khôn ngoan nói rằng quá khứ là nguyên nhân của thực tại, và hãy biến nó thành động lực cho tương lai…

câu hỏi đặt ra là, nếu động lực của tương lai của mình, là sống một cuộc sống đầy mộng mơ, thì điều ấy có ổn không?

một chiếc lá, một bông hoa mọc lên từ cây cổ thụ đã bao đời, được nhìn thấy ánh sáng mặt trời, muốn vươn mình lên mỗi ngày để đón nhận điều mới… nhưng sự mộng mơ đấy sẽ giết chết chiếc lá, bông hoa… vì rồi sẽ đến lúc lá rụng, hoa tàn… khi đấy không biết lá và hoa đang nghĩ gì ở phút cuối?

nếu được lựa chọn, chúng ta sẽ chọn làm cành cây để sống ổn định, mãi mãi cùng cây, trong bóng râm của tán lá, hay chọn làm lá và hoa?

trong một triệu bông hoa, dù sao vẫn luôn có kỳ tích khi bông hoa ấy là mầm sống của một cây cổ thụ sau này

Vòng xoay thời gian cuốn em về ngày hôm qua

Để nhìn đôi mi em dịu dàng cười cong cong

Để dù một giây phút em tôi nhận ra trong lòng

Một em bé lang thang kiếm tìm mình

Một em bé lang thang kiếm tìm mình

 

Share your thoughts